Tâm Linh Rèn Luyện - Thơ


Cuộc đời luôn mãi nổi trôi,
Thời gian trôi mãi có thôi bao giờ?
Dù cho nuối tiếc mong chờ,
Vẫn không thay đổi, hững hờ lướt qua.
Chuyện xưa năm cũ gợi ra,
Đào sâu kỷ niệm xót xa, khóc, cười.
Thoáng qua một nửa đời người,
Tuổi đời chồng chất mấy mươi năm tròn.
Rồi đây sức khỏe hao mòn,
Tâm linh rèn luyện mãi còn cùng ta.
Chớ nên lo lắng chi xa,
Thả buông vọng tưởng, tâm ta an lành.
Muốn cho mọi việc chóng thành,
Ngày ngày quyết chí thực hành Thiền thôi.
Khi ta đi, đứng, nằm, ngồi,
Quán, Chỉ, Định, Huệ vun bồi tâm an.

Như Thu