Đừng Nuối Tiếc - Thơ

Đừng say mê những gì đã có,
Bạc tiền, danh lợi do công khó,
Chỉ là phù du, tựa khói sương,
Đời nầy đây vốn đã vô thường.

Đừng say mê những gì đang có,
Chỉ là giả tạo, nên nhớ cho,
Nhà cao, cửa rộng như chiếc bóng,
Cỏi đời nầy đây vốn như không.

Đừng say mê những gì sẽ có,
Tương lai mờ mịt càng thêm khó,
Nghĩ ngợi chi, khiến tâm rối mờ,
Việc chưa đến, chẳng nên mong chờ

Thế cho nên:
Đừng nuối tiếc những gì sẽ bỏ,
Công danh, sự nghiệp chỉ ngoài thân,
Giữ sao cho tâm không luôn bận,
Buông thả nghĩ suy, chớ phân vân.

Có ai giữ được thân mình mãi?
Hình hài này luôn luôn biến đổi,
Thân ta chỉ là cát bụi thôi,
Thành, trụ, hoại, không, vốn sẵn rồi.

Con thầm nhủ: “Sẽ không nuối tiếc...”

Như Thu